Môn Văn Lớp 7: Viết một đoạn văn viết về cảm xúc của em về khổ thơ yêu thích sau khi đọc bài ” Ông đồ”, giúp em làm bài văn này với ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.
Môn Văn Lớp 7: Viết một đoạn văn viết về cảm xúc của em về khổ thơ yêu thích sau khi đọc bài ” Ông đồ”, giúp em làm bài văn này với ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.
Bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên khép lại nhưng dư âm còn mãi. Khổ thơ bốn đẫ để lại trong em bao xúc động và thương cảm cho ảnh ông đồ thời vắng khách: “Ông đồ vẫn ngồi đấy/Qua đường không ai hay/Lá vàng rơi trên giấy/Ngoài giời mưa bụi bay”. Hình ảnh thơ gợi cho em nỗi xót xa bởi sau những năm vắng khách, ông đồ vẫn bám trụ cuộc sống, vẫn muốn giúp ích cho đời, góp vào sự đông vui của phố phường ên “vẫn ngồi đấy” – ngồi bên hè phố mỗi dịp tết đến xuân về. Thế nhưng ông ngồi trong sự lạc lõng, cô dơn của người nghệ sĩ mất công chúng. Xót xa biết bao khi người đời, những người từng tìm đến hết lời ngợi ca tài viết chữ đẹp của ông, giờ đã vô tình, quên hẳn ông: “Qua đường không ai hay”. Ông ngồi đó mà lòng buồn trĩu nặng. Nỗi buồn lan tỏa thấm sâu vào cảnh vật. Lời thơ khiến em liên tưởng “lá vàng” là lá cuối đông thả mình rơi trên giáy, đó là biểu hiện của sự rơi rụng, tàn lụi. Qua lời thơ năm chữ giản dị với bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc, lời thơ gợi trong em niềm xót thương cho ông đồ, cho lớp người như ông- lớp tri thức lỗi thời trước thời cuộc, xót xa cho những gì từng là giá trị nay trở lên tàn tạ, rơi vào quên lãng. Khổ thơ nói riêng, bài thơ “Ông đồ” nói chung là cái nhìn đầy trân trọng với quá khứ và những gì sẽ trở thành quá khứ của nhà thơ Vũ Đình Liên.
$\text{#Munz}$
$\text{Xin CTLHN, 5* và cảm ơn}$
$\text{Học tốt>3}$